Sau đêm m/ặ:n n/ồ:ng hôm ấy, thấy sếp chuyển 200 triệu sau khi tôi thông báo có th/ai, tưởng được m:ồi ng:on nhưng lại ‘ngồi trên đống l;ửa’ nghe anh thú nhận điều ch:ấ:n đ:ộ:ng …

   

Thị trường tã bỉm trẻ em tại Việt Nam đang chứng kiến sự xuất hiện của rất nhiều các sản phẩm gắn mác “nhập khẩu”. Tuy nhiên, đằng sau những lời quảng cáo hoa mỹ về “bỉm Hàn, Nhật cao cấp” là những chiêu trò mập mờ về nguồn gốc xuất xứ, tiềm ẩn nguy cơ gây hại cho sức khỏe của trẻ.

Bao bì tiếng Hàn nhưng “made in PRC”


“Sau đêm m:ặ:n n:ồ:ng hôm ấy, tôi thấy sếp chuyển khoản 200 triệu kèm tin nhắn: ‘Cảm ơn em, giữ gìn sức khỏe.’ Tôi thông báo với anh rằng mình đã có th::a::i, cứ ngỡ mình sắp đổi đời… Nhưng rồi, một cuộc gọi lúc 2 giờ sáng khiến tôi chết lặng. Giọng anh nghẹn ngào: ‘Anh cần thú nhận một chuyện… Anh không thể tiếp tục dối em nữa.'”

Mùa hè năm đó, Sài Gòn nóng như thiêu đốt. Tôi – Hằng, 25 tuổi, nhân viên phòng marketing một công ty bất động sản đang lên. Không quá xinh đẹp, nhưng tôi biết điểm mạnh của mình là đôi mắt biết nói và cách ăn nói mềm mại. Từ khi vào công ty, tôi nhanh chóng lọt vào mắt xanh của sếp – anh Long, người đàn ông ngoài 40, lịch lãm, có gia đình và một đứa con gái nhỏ.

Anh Long là kiểu đàn ông khiến phụ nữ khó lòng cưỡng lại. Không chỉ có tiền, anh còn tinh tế trong từng cử chỉ, ánh mắt. Chúng tôi bắt đầu thân thiết sau vài lần đi công tác chung. Những cái chạm vai vô tình, những buổi nhắn tin đêm khuya, rồi một ngày, ranh giới bị xóa nhòa.

Tôi không gọi đó là tình yêu. Nhưng tôi biết, với anh, tôi là một thứ gia vị khác giữa cuộc sống đầy toan tính. Tôi không ngây thơ. Tôi biết mình đang bước vào vũng bùn, nhưng lại không dứt ra được. Có những đêm, tôi nhìn mình trong gương, tự hỏi: “Liệu mình có đang đánh cược cả thanh xuân chỉ vì vài đêm tình nhân?”

Đêm hôm đó, khi sự im lặng giữa hai người kéo dài sau cuộc vui, tôi khẽ nói:
– Em có chuyện muốn nói… Em có thai.

Anh sững người, ánh mắt thoáng hoảng loạn. Nhưng rồi rất nhanh, anh trở lại vẻ điềm tĩnh:
– Em chắc chứ?

 

Tôi gật đầu, bàn tay siết chặt ga giường. Tôi đã thử thai hai lần, không thể sai được. Tôi không biết mình đang mong gì – trách nhiệm hay yêu thương? Chỉ là… tôi cần biết anh nghĩ gì.

Sáng hôm sau, khi tôi vừa thức dậy, điện thoại báo tin nhắn từ ngân hàng: 200.000.000 VND được chuyển vào tài khoản từ LÊ QUANG LONG. Tim tôi đập thình thịch, chưa kịp thở thì tin nhắn tiếp theo đến:
“Cảm ơn em. Giữ gìn sức khỏe. Mọi chuyện để anh lo.”

Tôi ngồi lặng trên giường. Vừa vui, vừa hoang mang. Làm mẹ đơn thân không dễ. Nhưng 200 triệu như lời bảo đảm cho một cuộc sống mới. Tôi nghĩ mình sẽ ổn. Tôi bắt đầu lên kế hoạch rời khỏi công ty, chuyển nhà, chuẩn bị cho một hành trình làm mẹ – một mình.

Nhưng mọi thứ không diễn ra như tôi nghĩ.

Một tuần sau, anh Long biến mất. Không gọi, không nhắn tin. Tôi lo lắng gọi lại thì thuê bao ngoài vùng phủ sóng. Tôi đến công ty thì được biết anh đi công tác đột xuất nước ngoài. Không ai rõ anh đi đâu, khi nào về.

Tôi bắt đầu thấy sợ. Một đêm, khi bụng đã bắt đầu căng tức, tôi nhận được cuộc gọi lạ lúc gần 2 giờ sáng.

– Hằng à? Là anh Long đây…

Giọng anh khàn đặc. Tôi mừng rỡ bật dậy khỏi giường.
– Anh đi đâu cả tuần vậy? Em lo lắm! Em…
– Anh xin lỗi. Nhưng anh cần nói thật với em một chuyện. Chuyện này có thể khiến em hận anh… nhưng anh không thể giấu nữa…

Tôi nín thở. Căn phòng như đặc lại, chỉ còn tiếng quạt quay đều đều.

– Anh không thể có con… Anh nói dứt từng từ.
– … Gì cơ? – Tôi lắp bắp.
– Anh… đã từng phẫu thuật từ vài năm trước. Không ai biết, kể cả vợ anh. Bác sĩ bảo khả năng có con là bằng 0.

Một khoảng lặng kéo dài. Tôi nghe tiếng tim mình đập trong lồng ngực, như thể vừa bị ai tát vào mặt.

– Nhưng… em có thai. Làm sao…
– Em hiểu rồi, đúng không? Đứa bé… không phải của anh.

Tôi như rơi xuống vực. Tay run lẩy bẩy. Bao dự định tan biến như bọt biển. Tôi không nhớ rõ mình cúp máy lúc nào. Chỉ biết sau đó tôi ngồi trong bóng tối đến sáng, bụng quặn lên từng cơn, cả vì cú sốc lẫn vì… một cơn đau mơ hồ bắt đầu.

Tôi không nhớ rõ mình đã khóc bao lâu trong đêm hôm đó, chỉ nhớ khi ánh sáng đầu ngày len qua rèm cửa, người tôi như cạn sạch năng lượng. Tôi gọi điện đặt lịch khám lại ở phòng khám sản gần nhà. Tôi cần biết chắc… rằng cái thai này đang ổn. Hoặc không.

Trên đường đến phòng khám, từng lời anh Long nói cứ vang trong đầu tôi như một cơn vọng âm kinh hoàng:
“Anh không thể có con.”
“Khả năng gần như bằng 0.”

Nếu điều đó là thật, thì đứa bé trong tôi là của ai?

Tôi không phải kiểu phụ nữ quan hệ bừa bãi. Nhưng đúng là… khoảng hai tháng trước, trong một lần buồn bực vì cãi nhau với anh Long, tôi đã uống nhiều rượu khi đi gặp nhóm bạn đại học cũ. Tối đó, tôi ngủ lại ở khách sạn – với Duy, một người bạn thân từng yêu thầm tôi nhiều năm. Tôi nhớ mình đã khóc rất nhiều. Và sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy trong tình trạng lộn xộn – Duy nằm cạnh tôi, còn tôi thì không mặc gì.

Tôi từng nghĩ chuyện đó là tai nạn, là điều cả hai nên quên. Duy cũng không nhắc lại. Nhưng giờ thì sao? Phải chăng…

Đến phòng khám, bác sĩ siêu âm, mắt nhìn vào màn hình rồi quay sang tôi nhẹ giọng:
– Thai ổn, khoảng 10 tuần, tim thai mạnh. Chúc mừng em.

Tôi cười nhạt, chẳng biết mình nên vui hay buồn. Tôi có một sinh linh trong bụng. Một điều thật – giữa muôn vàn dối trá.

Tôi quyết định gặp Duy.

Chúng tôi ngồi đối diện nhau trong một quán cà phê yên tĩnh. Duy vẫn vậy – ánh mắt dịu dàng, giọng trầm ấm.

– Hằng, có chuyện gì sao?

Tôi ngập ngừng, rồi thẳng thắn:
– Tối hôm đó… ở khách sạn… Chúng ta đã… đúng không?

Duy sững người. Anh im lặng rất lâu trước khi khẽ gật đầu.

– Anh xin lỗi. Em say, anh cũng say. Nhưng anh không nghĩ… Em mang thai sao?

Tôi gật đầu. Ánh mắt Duy chao đảo như vừa trúng một cú đấm vô hình.

– Em định làm gì?

– Em không biết. Em tưởng nó là của người khác… nhưng giờ thì…

Chúng tôi ngồi lặng đi vài phút. Tôi không khóc. Chỉ thấy lòng mình vỡ vụn. Cả cuộc sống tôi như một trò đùa cay đắng mà chính tôi là người đã nhấn nút bắt đầu.

– Anh chịu trách nhiệm – Duy nói bất ngờ. – Nếu đúng là con anh, anh sẽ ở bên em. Không phải vì trách nhiệm mà vì… anh vẫn còn yêu em.

Tôi nhìn Duy, lần đầu tiên thấy trong mắt anh là sự quyết liệt – không còn là chàng trai rụt rè ngày xưa.

Nhưng tôi không trả lời. Tôi cần một thứ rõ ràng hơn.

Ba tuần sau, tôi cùng Duy đến một trung tâm xét nghiệm ADN. Tôi lấy mẫu máu của mình và thai nhi từ kết quả xét nghiệm mẹ con trước đó, còn Duy thì tự nguyện lấy mẫu tại chỗ. Kết quả phải chờ 10 ngày.

Mười ngày dài hơn cả năm.

Anh Long có gọi lại cho tôi một lần. Anh bảo nếu tôi muốn, anh vẫn có thể “lo cho tôi đầy đủ” để đổi lại sự im lặng. Tôi hiểu – anh sợ sự nghiệp tiêu tan. Tôi cười nhạt, từ chối. Tôi không cần tiền. Không phải lúc này.

Tôi nhận kết quả ADN vào một buổi chiều mưa. Tim đập thình thịch khi mở phong bì. Dòng chữ nổi bật trên trang đầu khiến tôi ngồi sụp xuống ghế:

“Xác suất huyết thống cha – con là 99,99%. Mẫu Duy là cha sinh học của thai nhi.”

Tôi rơi nước mắt. Không phải vì buồn – mà vì nhẹ nhõm.

Tôi gọi cho Duy. Anh im lặng hồi lâu ở đầu dây bên kia, rồi nói:
– Anh mừng vì có cơ hội làm điều đúng.

Tôi biết mình không thể quay lại làm cô gái vô tư như trước. Nhưng tôi cũng biết – trong một mớ hỗn độn, tôi vẫn có thể làm lại. Không cần làm “tiểu tam”, không cần sống dựa vào đàn ông đã có gia đình, không cần phải mặc cảm vì lỗi lầm.

Tôi dọn ra khỏi căn hộ cũ – nơi từng chất chứa quá nhiều kỷ niệm mờ ám với anh Long. Tôi chọn một căn trọ nhỏ gần chỗ Duy làm. Anh không vào ở cùng, tôn trọng không gian riêng của tôi. Nhưng mỗi ngày, anh ghé qua, mang đồ ăn, hỏi han, đưa tôi đi khám.

Tôi vẫn chưa gọi tên đó là yêu. Nhưng có lẽ, đó là niềm tin – thứ tôi đã đánh mất và đang học lại, từng chút một.

Đêm nay, tôi nằm trong căn phòng nhỏ, tay đặt lên bụng – nơi một sinh linh đang lớn lên từng ngày. Tôi không biết tương lai có gì chờ mình. Nhưng tôi biết, sự thật dù đau đớn vẫn luôn là điều đáng giá nhất để bắt đầu lại.

Và lần này, tôi không ngồi trên đống lửa nữa.

Tôi đứng lên từ tro tàn.

Theo ghi nhận của phóng viên, trên thị trường hiện nay xuất hiện nhiều loại tã bỉm trẻ em với bao bì bắt mắt, được quảng cáo là bỉm Hàn, Nhật” với mức giá rẻ hoặc thậm chí cao hơn hẳn so với các thương hiệu được sản xuất trong nước. Nhiều bà mẹ đã tin tưởng vào những lời quảng cáo và mua về sử dụng. Tuy nhiên, thực sự nguồn gốc xuất xứ của những loại bỉm này ra sao?

Bỉm Gooby bao bì toàn tiếng Hàn Quốc, mang mã vạch 880 thể hiện xuất xứ sản xuất tại Hàn Quốc. Sản phẩm được quảng cáo hoa mỹ là “tã trẻ em được mẹ Hàn tin tưởng”, “sản xuất theo công nghệ Hàn bởi Tập đoàn VK Trading Hàn Quốc” rầm rộ trên trên mạng. Song thực tế, đây là tã trẻ em được sản xuất tại Trung Quốc được nhập khẩu bởi một công ty có địa chỉ tại Hà Đông, Hà Nội. Điều đáng nói, công ty này cũng thường “quên” gắn tem phụ bằng tiếng Việt trên bao bì sản phẩm, không ghi tên công ty sản xuất hay xuất xứ ở đâu, dẫn đến người tiêu dùng dễ bị nhầm lẫn về xuất xứ.

D:\Chinese products\unnamed.png

Tã trẻ em Trung Quốc với bao bì tiếng Hàn, mã vạch 880 xuất xứ Hàn Quốc và không tem phụ tiếng Việt dễ gây nhầm lần cho người tiêu dùng về xuất xứ hàng hóa.

Đặc biệt, khi thử tìm dòng chữ “Tã bỉm trẻ em Gooby tại Hàn Quốc” và “Tập đoàn VK trading Hàn Quốc” bằng tiếng Anh trên công cụ tìm kiếm Google cũng như cổng thông tin chính thức của Ủy ban Dịch vụ tài chính Hàn Quốc DART thì lại không thể tìm thấy bất kỳ hình ảnh, thông tin nào ngoài các trang bán hàng của Việt Nam.

Tã bỉm trẻ em gắn mác Hàn, Nhật, mập mờ về xuất xứ, tiềm ẩn nhiều nguy cơ gây hại cho sức khỏe - Ảnh 2.

Tã trẻ em Trung Quốc được quảng cáo trên mạng là bỉm của Nhật Bản

Hành vi mập mờ về nguồn gốc xuất xứ còn được thể hiện bằng cách viết tắt khiến người tiêu dùng dễ bị hiểu nhầm. Bỉm Hako được quảng cáo trên mạng là bỉm của Nhật Bản nhưng trên vỏ bao bì, phần xuất xứ nhà nhập khẩu lại chỉ in duy nhất dòng chữ “Made in PRC” khiến hầu hết người tiêu dùng không biết là ở đâu. Theo các doanh nghiệp xuất nhập khẩu, 3 chữ cái PRC là ký hiệu viết tắt của cụm từ “People’s Republic Of China” tức Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa. Như vậy, cụm từ “Made in PRC” có thể là các mặt hàng có nguồn gốc xuất xứ từ Trung Quốc.

Việc mập mờ về nguồn gốc xuất xứ không chỉ vi phạm Nghị định 111/2021/NĐ-CP về nhãn hàng hóa mà còn là hành vi gian lận thương mại, đánh tráo khái niệm, gây hiểu lầm cho người tiêu dùng. Luật sư Nguyễn Thế Truyền, Giám đốc Công ty Luật Thiên Thanh, nhận định: “Họ đưa ra nhãn mác như thế này là chưa đảm bảo theo quy định Việt Nam. Cơ quan chức năng có quyền xử phạt vi phạm hành chính hoặc buộc phải đầy đủ nhãn mác hoặc tiêu hủy, tùy từng hàng khác nhau. Đối với nhiều quốc gia khác thì có thể coi là hành vi gian lận thương mại khi cố gắng đánh tráo xuất xứ, khái niệm”.

Ngoài các sản phẩm được quảng cáo là bỉm Nhật, bỉm Hàn nhưng lại mập mờ về xuất xứ, hiện nay trên các trang mạng xã hội còn bán các sản phẩm quảng cáo là “bỉm nội địa Trung cao cấp”. Tuy nhiên, sản phẩm khi nhận về thì lại không hề có tem mác, nhãn phụ bằng tiếng Việt.

Nguy cơ gây hại cho sức khỏe trẻ em

Không chỉ gây thiệt hại về kinh tế, việc sử dụng tã, bỉm kém chất lượng, không rõ nguồn gốc còn tiềm ẩn nguy cơ gây hại cho sức khỏe của trẻ nhỏ.

Một chuyên gia về da liễu cảnh báo: “Trong bỉm có những chất hóa học hay chất tẩy trắng công nghiệp hoặc mực in không đảm bảo sức khỏe, ngoài việc viêm da dị ứng thì có thể nhiễm độc mực in, ảnh hưởng đến sức khỏe sau này của trẻ “.

Theo một nghiên cứu của Viện Da liễu Hà Nội, cứ 1.000 bệnh nhân đến khám thì có 2 trẻ em bị dị ứng với bỉm, chủ yếu do sử dụng sản phẩm kém chất lượng và không đúng cách.

Việc lựa chọn bỉm cho trẻ em là một quyết định quan trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe của con trẻ. Chính vì vậy, bậc phụ huynh khi lựa chọn bỉm cho con nên ưu tiên các sản phẩm có nguồn gốc xuất xứ rõ ràng, từ các thương hiệu uy tín đã được kiểm chứng về chất lượng và độ an toàn. Không nên ham rẻ, ham săn quà khuyến mãi mà mua các loại bỉm không rõ nguồn gốc vì có thể gây hại cho sức khỏe của trẻ khi trưởng thành.

Hãy là người tiêu dùng thông thái, cẩn trọng trước những chiêu trò quảng cáo và ưu tiên lựa chọn những sản phẩm có nguồn gốc rõ ràng, đảm bảo chất lượng.

Nguồn: https://giadinh.suckhoedoisong.vn/ta-bim-tre-em-gan-mac-han-nhat-map-mo-ve-xuat-xu-tiem-an-nhieu-nguy-co-gay-hai-cho-suc-khoe-172250402151112325.htm